Nhận Định Kèo Bóng Lazio Vs Inter 01:45 Ngày 27/08: Chiến Thắng Nghẹt Thở
Nhận định kèo bóng Lazio vs Inter 01:45 ngày 27/08 tại sân vận động Olympic được 88uu 88online cập nhật liên tục tỷ lệ kèo nhà cái, nhận định kèo, trực tiếp bóng đá LiveScore, kèo giữa trận.
- Xem thêm: Nhận Định Kèo Bóng Olympiacos Vs Apollon 02:00 Ngày 26/08: Cơn Mưa Bàn Thắng
- Xem thêm: Nhận Định Kèo Bóng Hearts Vs Zurich 02:00 Ngày 26/08: Tin Ở Đội Nhà
- Xem thêm: Nhận Định Kèo Bóng Fenerbahce Vs Austria Vienna 00:00 Ngày 26/08: Lợi Thế Sân Nhà
Nhận định kèo bóng Lazio vs Inter
Tiếp đón Inter ở lượt trận này liệu đội chủ nhà có giữ được những chuỗi trận bất bại của mình hay không khi qua 2 vòng đấu đầu tiên họ có được 1 chiến thắng và 1 trận hòa. Ở vòng trước họ có trận hòa 1 – 1 trước Torino đấy đáng tiếc khi họ được đánh giá cao hơn đối thủ. Đội chủ nhà Lazio sở hữu một lối chơi đầy kín kẽ cùng những đường lên bóng sắc sảo. Đây là tiền đề để người hâm mộ hi vọng vào trận đấu có điểm.
Ở chuyến tuyến còn lại, sau khi có được chiến thắng 3 – 0 trước Spezia và 2 – 1 trước Lecce ở hai vòng đấu đầu tiên. Chiến thắng này giúp đội bóng tiếp tục cuộc đua cho chiếc cúp vô địch năm nay. Rõ ràng cổ động viên đội khách hoàn toàn đủ tin tưởng khi mùa giải này Inter sở hữu những con người cực kì chất lượng cả mặt trận tấn công đến phòng thủ. Không quá bất ngờ khi thầy trò HLV Inzaghi Simone đã sớm để lại dấu ấn ở Serie A trong vài năm qua. Niềm vui ở những trận gần đây được xem là bước đệm để hướng đến chiến thắng tiếp theo.
Xem tỷ lệ Châu á, kết quả trực tiếp Lazio vs Inter
Thống kê thành tích của 2 đội Lazio vs Inter
Phong độ gần đây của 2 đội Lazio vs Inter
Lịch sử đối đầu giữa 2 đội Lazio vs Inter
Đội hình dự kiến
Lazio: Reina, Marusic, Louis Philippe, Patrick, Hysaj, Louis Albert, Leiva, Milinković, Danilo Cataldi, Muriqi, Pedro.
Inter: Handanovic, Skriniar, Bastoni, de Vrij, Dumfries, Barella, Calhanoglu, Brozovic, Perisic, Correa, Edin Dzeko.
Chuyên gia dự đoán
Inter đang chứng tỏ thực lực của họ một trong những đội bóng dẫn đầu Serie A với phong độ cực kì khủng khiếp nơi hàng công của mình. Hiệu suất ghi bàn gây ấn tượng cùng với đó là lối chơi cống hiến khiến những lần ra sân gần đây của đội bóng thường xuyên xuất hiện rất nhiều bàn thắng.
Lazio đang có dấu hiệu phong độ chững lại ở mùa giải khi họ vừa có trận hòa đáng tiếc 1 – 1 trước Torino. Những chuỗi trận thi đấu trên sân nhà gần đây của đội chủ nhà Lazio cũng tương đối tốt khi họ có được 3 trận thắng 2 trận hòa ở 5 trận thi đấu tại sân nhà gần nhất. Trong khi Inter cũng đang dần lấy lại vị thế của mình tại Serie A. Và tập thể này bắt đầu có dấu hiệu thi đấu ổn định cũng như gắn kết hơn rất nhiều. Những chiến lược mà HLV Inzaghi mang đến giúp Inter đang tỏ ra đáng sợ hơn bao giờ hết. Và tin tưởng hoàn toàn về việc đội khách sẽ dễ dàng mang về 3 điểm trọn vẹn này.
Cá cược bóng đá 88online, 88uu: Đăng ký +88.888K. Hoàn 8%
88online dự đoán tỉ số của Lazio 2-3 Inter
Thông tin đội Lazio
Là một câu lạc bộ thể thao chuyên nghiệp có trụ sở ở Roma, nổi tiếng nhất với những hoạt động bóng đá. Đội bóng được thành lập vào năm 1900, chơi ở Serie A và dành phần lớn lịch sử của họ trong tốp đầu của bóng đá Ý. Lazio đã vô địch Serie A hai lần và đoạt danh hiệu Coppa Italia sáu lần, Siêu cúp bóng đá Ý ba lần và giành cả hai UEFA Cup Winners’ Cup và Siêu cúp bóng đá châu Âu chỉ trong một lần.
Câu lạc bộ có thành công lớn đầu tiên năm 1958 khi đoạt danh hiệu quốc nội. Năm 1974, họ đoạt danh hiệu Serie A đầu tiên. 15 năm qua đã từng có khoảng thời gian thành công nhất trong lịch sử Lazio, chứng kiến họ giành Cúp C2 và Siêu cúp châu Âu năm 1999, chức vô địch Serie A năm 2000, một vài cúp nội địa và tiến tới trận chung kết Cúp UEFA năm 1998.
Những bộ trang phục truyền thống của Lazio là áo màu xanh da trời và quần đùi trắng với tất trắng; màu sắc làm gợi nhớ đến di sản Hy Lạp cổ đại của Rome. Sân nhà của đội là Stadio Olimpico với sức chứa 70,634 chỗ ngồi tại Rome mà họ cùng chia sẻ với A.S. Roma đến cuối năm 2016, khi sau này nhường chỗ cho Stadio della Roma. Lazio có một mối thù địch lâu đời với Roma, với những kẻ họ tranh cãi derby della Capitale (trong tiếng Anh là “Derby thủ đô” hay “Derby Roma”) kể từ năm 1929. Lazio cũng là câu lạc bộ thể thao tham gia vào 40 bộ môn trong tất cả các môn, nhiều hơn bất kỳ câu lạc bộ nào khác trên thế giới.
Società Podistica Lazio được thành lập ngày 9 tháng 1 năm 1900 ở quận Prati của Rome. Đến năm 1910, câu lạc bộ vẫn chơi ở nghiệp dư đến khi chính thức gia nhập giải vô địch quốc gia năm 1912 ngay khi Liên đoàn bóng đá Ý bắt đầu tổ chức giải đấu ở trung tâm và phía nam nước Ý. Đội bóng lọt đến trận chung kết playoff giải vô địch quốc gia ba lần nhưng chưa bao giờ thắng, lần lượt thất bại năm 1913 trước Pro Vercelli, năm 1914 trước Casale và năm 1923 trước Genoa 1893. Năm 1927, Lazio là câu lạc bộ La Mã lớn duy nhất có những nỗ lực chống lại chế độ phát xít để hợp nhất tất cả những đội bóng của thành phố thành những gì sẽ trở thành A.S. Roma cùng năm đó. Câu lạc bộ chơi trong giải Serie A đầu tiên được tổ chức và dẫn dắt bởi tiền đạo huyền thoại người Ý Silvio Piola, đạt vị trí á quân năm 1937 – kết quả cao nhất của đội trước chiến tranh.
Thập niên 1950 chứng kiến những kết quả trung bình và nửa trên bảng xếp hạng với chiến thắng Coppa Italia năm 1958. Lazio phải tụt hạng lần đầu tiên năm 1961 xuống Serie B nhưng trở lại với hạng đấu cao nhất hai năm sau đó. Sau một số vị trí ở giữa bảng xếp hạng, họ tiếp tục có một lần xuống hạng khác sau mùa 1970-71. Trở lại Serie A trong mùa 1972-73, Lazio ngay lập tức nổi lên là một thách thức bất ngờ cho danh hiệu Scudetto đối với Milan và Juventus trong mùa 1972-73, chỉ để thua trong ngày cuối cùng của mùa giải với đội hình bao gồm đội trưởng Giuseppe Wilson, cũng như các tiền vệ Luciano Re Cecconi và Mario Frustalupi, tiền đạo Giorgio Chinaglia và huấn luyện viên trưởng Tommaso Maestrelli. Lazio đã cải thiện và gặt hái được những thành công trong mùa giải tiếp theo, đảm bảo chức vô địch đầu tiên của đội bóng trong mùa 1973-74.
Màu áo trắng và xanh da trời của Lazio lấy cảm hứng từ quốc huy Hy Lạp, bởi thực tế rằng Lazio là một câu lạc bộ thể thao hỗn hợp được chọn trong sự ghi nhận thực tế rằng Ancient Olympic Games và bên cạnh nó là truyền thống thể thao ở Châu Âu được liên kết với Hy Lạp.
Ban đầu Lazio mặc một chiếc áo được chia làm bốn phân màu trắng và xanh da trời với quần tất đen. Sau một thời gian mặc chiếc áo sơ mi chỉ đúng một màu trắng, Lazio đã quay lại với màu áo mà họ mặc ngày nay. Một vài mùa giải Lazio từng sử dụng áo xanh da trời và viền trắng, nhưng thường nó là màu xanh da trời xen lẫn trắng với quần tất trắng. Màu áo của Lazio cũng khiến họ có biệt danh tiếng Ý là biancocelesti.
Biểu trưng và biểu tượng câu lạc bộ truyền thống của Lazio là một con đại bàng do thành viên sáng lập Luigi Bigiarelli chọn. Đây là một sự công nhận đối với biểu tượng của thần Zeus (vị thần của bầu trời và sấm sét trong thần thoại Hy Lạp) thường được biết tới với cái tên Aquila; cách sử dụng biểu trưng của Lazio cũng có mối liên hệ đến những biệt danh của đội bóng le Aquile và Aquilotti (đều cùng nghĩa là Đại bàng). Biểu trưng đội bóng hiện tại còn có thêm một chú đại bàng vàng bên trên một chiếc khiên trắng viền xanh, bên trong chiếc khiên là tên câu lạc bộ và một tấm khiên nhỏ hơn chia làm ba phần tương ứng với màu áo của đội bóng.
Sân vận động Olimpico (hay Stadio Olimpico) tọa lạc tại Foro Italico là một sân vận động của Rome, Ý. Đây là sân nhà của đội tuyển bóng đá quốc gia Ý cũng như những đội bóng địa phương S.S. Lazio và Roma. Nó được mở cửa năm 1937 và sau khi đợt nâng cấp mới nhất vào năm 2008, sân vận động có sức chứa 70,634 chỗ ngồi. Đây là nơi tổ chức Thế vận hội Mùa hè 1960, đồng thời được phục vụ làm địa điểm thi đấu của World Athletics Championships 1987, chung kết UEFA Euro 1980 và trong các trận chung kết Champions League năm 1996 và 2009.
Cũng trên đất Foro Italico là sân Stadio dei Marmi (hay “sân vận động cẩm thạch”), được xây dựng năm 1932 và thiết kế bởi Enrico Del Debbio. Nó có những tầng nóc của 60 bức tượng đá cẩm thạch trắng vốn là những món quà từ các thành phố của Ý trong lễ tưởng nhớ 60 vận động viên. Trong mùa 1989-1990, Lazio và Roma chơi các trận sân nhà của họ tại Stadio Flaminio của Rome, tọa lạc ở quận Flaminio bởi những công việc cải tạo đang được thực hiện tại Stadio Olimpico.
Lazio là câu lạc bộ bóng đá có lượng cổ động viên cao thứ sáu tại Ý và thứ hai ở Rome, với khoảng 2% cổ động viên bóng đá Ý hâm mộ đội bóng (theo nghiên cứu của la Repubblica vào tháng 8 năm 2008). Trong lịch sử khu vực chứa phần đông người hâm mộ Lazio trong thành phố Rome đều đến từ khu vực phía Bắc xa xôi, tạo thành một hình vòng cung như chiếc khuôn qua Rome với những khu vực giàu có như Parioli, Prati, Flaminio, Cassia và Monte Mario.
Thành lập năm 1987, Irriducibili Lazio là nhóm cổ động viên cực đoan lớn nhất của câu lạc bộ trong vòng 20 năm qua. Thông thường thời gian duy nhất họ tạo ra những màn trình diễn cổ động truyền thống Ý là cho Derby della Capitale, trận đấu giữa Lazio và kình địch chính của đội là Roma. Được biết đến ở các nước nói tiếng Anh là derby thành Rome, đây là một trong những mối kình địch bóng đá nóng bỏng và cảm xúc nhất trên thế giới. Cổ động viên Lazio Vincenzo Paparelli từng bị thiệt mạng trong một trận derby ở mùa 1979-80 sau khi bị đánh vào mắt bởi một quả pháo sáng khẩn cấp mà một cổ động viên Roma ném ra. Lazio cũng có mối thù địch mạnh mẽ với Napoli và Livorno, ngược lại các cổ động viên lại có những mối quan hệ thân thiện với Inter, Triestina và Hellas Verona.
Sân vận động mà Inter thi đấu được gọi là Stadio Giuseppe Meazza, cũng được biết đến với tên San Siro (sân này ở trong quận “San Siro”). Sân được xây dựng vào tháng 12 năm 1925 theo mong muốn của Piero Pirelli, chủ tịch AC Milan. Sân được khánh thành vào ngày 19 tháng 9 sau 1 năm khởi công, và mở màn là 1 trận Derby Milano, trận đấu đã kết thúc với tỷ số 6-3 nghiêng về Milan. Hội đồng thành phố Milan mua lại SVĐ vào năm 1935, và 4 năm sau nó được nâng cấp thêm 15.000 chỗ ngồi. Đội tuyển Anh là những khách mời danh dự cho buổi ra mắt sân sau khi sửa chữa vào ngày 13/5/1939.
Trước đây nó chỉ được biết đến với cái tên San Siro, tên mới được đặt vào năm 1980 sau khi Giuseppe Meazza qua đời. Meazza là một cầu thủ nổi tiếng của Internazionale trong thập niên 1930 và cũng đã từng thi đấu cho A.C. Milan trong một thời gian ngắn. Với vai trò là một cầu thủ, ông đã giành hai chức vô địch World Cup khi khoác áo tuyển Ý (vào các năm 1934 và 1938), cùng với Giovanni Ferrari trở thành một trong hai cầu thủ Ý duy nhất đoạt chức vô địch FIFA World Cup hai lần. Ông nhận được sự tôn kính của những Interisti (người hâm mộ Inter) và rất được kính trọng bởi một trong những sân vận động nổi tiếng nhất trên thế giới mang tên ông. Vào năm 1955, sân được mở rộng lên đến 50,000 chỗ ngồi, hiện nay sân có sức chứa 80,074 chỗ và là sân nhà của cả Internazionale và A.C. Milan.
Inter trở thành đồng sở hữu sân với Milan vào năm 1947, và hai đội vẫn chung “nhà” kể từ đó cho tới nay. Một thập kỷ sau ngày Nerazzurri giành nửa quyền sở hữu San Siro, các bộ đèn pha được lắp đặt để phục vụ các trận đấu thuộc đấu trường châu Âu. Một số trận đấu, người ta thống kê có tới 100.000 đèn pha được sử dụng. Trước đó, dưới thời Ambrosiana-Inter, đội có sân nhà là sân Arena Civica, với sức chứa 30.000 chỗ. Cấu trúc của SVĐ ngày nay đã được làm mới. Để chuẩn bị cho World Cup 1990, tầng 3 khán đài đã được xây thêm, nâng tổng sức chứa của sân lên 87.500 chỗ, đồng thời tất cả khán đài được lắp ghế. 11 tòa tháp bên ngoài sân được bổ sung năm 1987, 4 trong số đó nằm ở 4 góc để nâng đỡ mái che. Tuy nhiên, do kể từ đó tới nay Giuseppe Meazza chưa nhận được sự đầu tư nào đáng kể, sân đã bắt đầu xuống cấp. Milan tính toán rằng 60% những chấn thương của mùa 2011/12 đến từ những trận đấu tại đây, buộc họ tính tới phương án thay mặt sân. Inter đồng ý, và rồi công ty Desso của Hà Lan được thuê để phủ một lớp cỏ mới lên sân, vào tháng 6 năm 2012. Công đoạn này khiến 2 đội bóng tốn 200.000 bảng. Vào năm 2016, sân được chọn để đăng cai tổ chức trận chung kết UEFA Champions League năm 2016. Giuseppe Meazza là sân vận động được tiêu chuẩn UEFA đánh giá là một trong nhũng sân vận động ưu tú bậc nhất châu Âu.
Năm 2020 với kế hoạch tự xây 1 sân mới của AC Milan, thì sân Giuseppe Meazza sẽ được nhường toàn quyền sở hữu cho Inter Milan.
Thông tin đội Inter
Là một câu lạc bộ bóng đá Ý có trụ sở tại Milano, Lombardia, được thành lập ngày 9 tháng 3 năm 1908. Inter là câu lạc bộ duy nhất tham dự đủ các mùa giải Serie A, hạng đấu cao nhất của Giải vô địch bóng đá Ý từ năm 1929 và chưa bao giờ phải xuống chơi ở Serie B. Phòng truyền thống của đội bao gồm với 19 danh hiệu vô địch quốc gia (Scudetto), 7 Cúp quốc gia và 5 Siêu cúp quốc gia.
Ở đấu trường quốc tế, Inter cũng sở hữu 9 danh hiệu với 3 chức vô địch Cúp C1 châu Âu/UEFA Champions League, 3 Cúp UEFA/Europa League cùng 3 Cúp Liên lục địa/Cúp thế giới các câu lạc bộ. Với tổng cộng 39 danh hiệu lớn giành được, Inter là câu lạc bộ giàu thành thích thứ ba của Italia sau Juventus (với 67 danh hiệu) và A.C. Milan (với 48 danh hiệu).
Theo cuộc thăm dò thực hiện ngày 20 tháng 8 năm 2008 của tờ nhật báo la Repubblica thì Inter là câu lạc bộ có nhiều cổ động viên thứ 2 ở Ý với 14%, xếp sau Juventus (32,5%) và trên đối thủ cùng thành phố là A.C. Milan (13,6%).
Câu lạc bộ được thành lập ngày 9 tháng 3 năm 1908 sau khi tách ra từ Milan Cricket and Football Club (tiền thân của A.C. Milan). Một nhóm người Ý và Thụy Sĩ (bao gồm Giorgio Muggiani, một họa sĩ – người đã thiết kế logo câu lạc bộ, Bossard, Lana, Bertoloni, De Olma, Enrico Hintermann, Arturo Hintermann, Carlo Hintermann, Pietro Dell’Oro, Hugo và Hans Rietmann, Voelkel, Maner, Wipf, cùng Carlo Ardussi) không hài lòng trước sự thống trị của người Ý trong đội bóng A.C. Milan, đã tách ra và thành lập Internazionale. Từ lúc thành lập, câu lạc bộ mở cửa với các cầu thủ ngoại nên tên gọi ban đầu được giữ đến bây giờ. Biệt hiệu ban đầu của đội trong tiếng địa phương vùng Milano là La Beneamata, sự thương yêu ấp ủ.
Câu lạc bộ giành được chức vô địch quốc gia (scudetto) rất sớm vào năm 1910 và lần thứ hai vào năm 1920. Đội trưởng đồng thời là huấn luyện viên của đội khi đoạt scudetto đầu tiên là Virgilio Fossati, sinh tại Milano và là anh của Giuseppe Fossati (người đã đạt chức vô địch thứ hai cùng Inter). Không may Virgilio Fossati chết giữa Chiến tranh thế giới thứ nhất.
Năm 1922 Inter đứng cuối cùng nhóm B của Giải vô địch Italia – Serie A chỉ thu được 11 điểm trong mùa giải. Vị trí cuối cùng này đồng nghĩa với 1 suất xuống hạng nhưng do thắng play-offs nên câu lạc bộ lại tiếp tục thi đấu ở Serie A và đến nay là đội duy nhất chưa từng xuống hạng.
Trong suốt thời kì hỗn loạn giữa Chiến tranh thế giới thứ nhất và Chiến tranh thế giới thứ hai, Internazionale bị buộc đổi tên thành Ambrosiana-Inter với mục đích thỏa mãn yêu cầu của chế độ phát xít của Benito Mussolini, họ mặc áo màu trắng với 1 chữ thập đỏ trên áo. . Tuy nhiên, Inter vẫn ở trên con đường chiến thắng và giành được chức vô địch lần thứ ba tại giải hạng nhất Ý mới vào năm 1930. Tiếp theo đó, danh hiệu thứ tư giành được vào năm 1938, chức vô địch lần đầu cúp quốc gia (Coppa Italia)) và vô địch lần thứ năm vào năm 1940. Từ 1945, cái tên Ambrosiana-Inter được bỏ và thay bằng tên gọi ban đầu Internazionale Milano.
Năm 1960, huấn luyện viên Helenio Herrera gia nhập Inter từ Barcelona, ông mang theo tiền vệ Luis Suárez, người vừa đoạt Quả bóng vàng châu Âu cùng năm với vai trò giúp Barcelona đoạt cú ăn hai La Liga / Fairs Cup. Tại đây, Ông đã biến đổi Internazionale thành một trong những đội bóng vĩ đại nhất ở châu Âu. Ông đã điều chỉnh chiến thuật 5-3-2 gọi là Verrou (cửa chớp) để bao gồm sự linh hoạt hơn cho các pha phản công. Hệ thống Catenaccio được phát minh bởi một HLV người Áo tên là Karl Rappan. Hệ thống ban đầu Rappan đã được thực hiện với 4 hậu vệ cố định, cộng với một cầu thủ kiến tạo ở giữa sân đang chơi bóng cùng với hai cánh hàng tiền vệ. Herrera đã sửa đổi nó bằng cách thêm một hậu vệ thứ năm mà ngày nay hay còn gọi là libero phía sau lưng hai trung vệ. Hậu vệ quét hay libero đóng vai trò như một cầu thủ chủ chốt sẽ chặn hết bất kỳ tiền đạo nào đã qua hai trung vệ. Internazionale kết thúc với vị trí thứ 3 tại Serie A. Và sau đó, câu lạc bộ trở lại châu Âu và giành chức vô địch vào cấc năm 1964 và 1965. Herrera giành được danh hiệu ll Mago, có nghĩa phù thủy. Các cầu thủ của Herrera là hai hậu vệ cánh Tarcisio Burgnich và Giacinto Facchetti, hậu vệ quét Armando Picchi, tiền vệ Suárez, các cầu thủ chạy cánh như Jair, Mario Corso, Sandro Mazzola.
Năm 1964, Internazionale tiến đến trận chung kết Cúp châu Âu sau khi đánh bại Borussia Dortmund trong trận bán kết và FK Partizan ở trận tứ kết. Trong trận chung kết, họ gặp Real Madrid, một đội bóng đã vào đến bảy trong số chín trận chung kết kể từ khi giải được thành lập. Mazzola ghi được hai bàn thắng trong chiến thắng 3-1, và sau đó đội đoạt Cúp liên lục địa khi vượt qua Independiente. Một năm sau đó, Inter đã lặp lại chiến tích khi đánh bại hai lần đoạt SL Benfica trong trận chung kết tổ chức tại nhà, và sau đó một lần nữa đánh bại Independiente trong Intercontinental Cup. Với thành tích bảo vệ được chức vô địch châu Âu, Inter được vinh dự trở thành một trong 8 ngôi sao trên logo giải đấu ngày nay (8 đội bóng bảo vệ thành công chức vô địch).
Năm 1967, với sự chấn thương của Jair và Suárez, Inter đã để thua trận chung kết Cup châu Âu 1-2 trước Celtic. Cùng năm đó, câu lạc bộ đổi tên Football Club Internazionale Milano.
Trong giai đoạn này, chủ sở hữu và cũng là chủ tịch câu lạc bộ, ông Angelo Moratti, bố của Massimo Moratti. Ông đã có ý định chi ra những khoản tiền khổng lồ để mua về Eusebio và Pelé, mặc dù hai cầu thủ này đã đồng ý chuyển đến Inter, nhưng giới chính trị đã can thiệp. Cả hai chế độ độc tài quân sự tại Bồ Đào Nha và Brasil từ chối phê chuẩn cho họ chuyển đi, và kết quả cả hai vụ chuyển nhượng đều thất bại.
Tiếp theo những năm 1960, Inter giành chức vô địch quốc gia lần thứ 11 vào năm 1971 và lần thứ 12 vào năm 1980. Inter bị đánh bại lần thứ hai trong 5 năm tại trận chung kết cúp C1, thua 0-2 cho đội bóng của Johan Cruijff, Ajax Amsterdam vào năm 1972. Giữa những năm 1970 và 1980, Inter cũng đã giành được chức vô địch cúp quốc gia lần thứ hai và thứ ba vào các năm 1978 và 1982.
Những năm 1990 là thời kỳ của sự thất vọng. Trong khi các đối thủ lớn của họ Milan và Juventus đã đạt được thành công cả trong nước lẫn tại châu Âu thì Inter bị bỏ lại phía sau, với kết quả tầm thường lặp đi lặp lại trong bảng xếp hạng Giải vô địch quốc gia và điều tồi tệ nhất của họ đến từ mùa giải 1993-94 khi họ kết thúc mùa giải chỉ một điểm nhiều hơn khu vực xuống hạng. Tuy nhiên, họ đã đạt được một số thành tựu tại Cúp châu Âu với ba danh hiệu UEFA Cup. Lần đầu vào năm 1990-91 sau trận chung kết hai lượt với A.S. Roma. Vào mùa giải 1993-94, Inter vô địch lần thứ hai, đánh bại đội bóng Áo Casino Salzburg. Lần chiến thắng UEFA Cup thứ ba là vào mùa giải 1997-98, Inter đánh bại S.S. Lazio trong trận chung kết trên sân Parc des Princes tại Paris.
Và khi Massimo Moratti tiếp quản Inter từ tay Ernesto Pellegrini vào năm 1995, Inter hai lần phá vỡ kỷ lục chuyển nhượng thế giới trong giai đoạn này với 28 triệu euro để mua Ronaldo từ Barcelona vào năm 1997 và 45 triệu euro cho Christian Vieri từ Lazio chỉ hai năm sau đó. Tuy nhiên, những năm 1990 vẫn là một thập kỷ của sự thất vọng, và là thập kỷ duy nhất trong lịch sử của Inter mà họ đã không giành được một chức vô địch Serie A nào. Đối với người hâm mộ Inter, đó là một điều không thể chấp nhận được. Và sự việc tồi tệ đã xảy ra khi ban lãnh đạo đã đổ lỗi cho những thời điểm khó khăn và dẫn đến một số quan hệ bất đồng các thành viên trong ban huấn luyện và ban lãnh đạo, thậm chí cả cá nhân từng cầu thủ.
Moratti sau này trở thành mục tiêu chỉ trích của những người hâm mộ, đặc biệt là khi ông bị sa thải huấn luyện viên rất được yêu thích Luigi Simoni chỉ sau một vài trận vào mùa giải 1998-99. Mùa giải đó, Inter không đủ điều kiện để tham dự bất kỳ một Cup châu Âu nào lần đầu tiên trong gần mười năm, kết thúc ở vị trí thứ tám trên bảng xếp hạng Serie A.
Mùa giải tiếp theo, Moratti bổ nhiệm cựu huấn luyện viên của Juventus là Marcello Lippi, và ký hợp đồng với các cầu thủ như Angelo Peruzzi và Laurent Blanc cùng với cựu cầu thủ khác của Juventus như Vieri và Vladimir Jugović. Đội bóng đã gần đến thành công trong mùa giải đầu tiên của họ kể từ năm 1989 khi họ tới chung kết Coppa Italia rồi chỉ bị đánh bại bởi Lazio.
Trong mùa sau, thảm họa khác xảy ra. Trong trận Siêu cúp bóng đá Ý gặp lại Lazio, Inter vượt lên dẫn trước nhờ công của hai bản hợp đồng mới Robbie Keane và Hakan Şükür. Tuy nhiên kết quả họ lại thua 4-3. Sau đó Inter đã bị loại ở vòng sơ bộ của Champions League bởi câu lạc bộ Thụy Điển, Helsingborgs IF. Lippi đã bị sa thải chỉ sau một trận duy nhất khi mùa giải mới bắt đầu. Inter lại tiếp tục thành tích bết bát ở Serie A khi thất bại trước Reggina. Marco Tardelli, người được lựa chọn để thay thế Lippi, thất bại trong việc cải thiện thành tích của đội bóng, và được nhớ đến bởi người hâm mộ Inter khi ông khiến Inter phải chịu thảm bại 0-6 trong trận derby với AC Milan mùa giải 2000-01. Các thành viên khác của “gia đình” Inter trong giai đoạn này phải chịu sự giận dữ của các cổ động viên, thiệt nhất là Christian Vieri và Fabio Cannavaro, 2 nhà hàng dưới quyền sở hữu của 2 cầu thủ này tại Milan đã bị phá hoại sau thất bại khó tin trước Rossoneri.
Năm 2002, Inter cũng chỉ cách Scudetto 45 phút khi họ cần thiết để duy trì lợi thế trước Lazio. Inter vượt lên dẫn 2-1 chỉ sau 24 phút. Lazio gỡ hòa sau đó ghi được hai bàn thắng nữa trong hiệp hai để giành chiến thắng. Và Scudetto đã vuột khỏi tay Inter. Mùa giải tiếp theo, Inter đã hoàn thành như giải đấu với vị trí thứ nhì chung cuộc họ cũng tiến vào trận bán kết Champions League mùa giải 2002-03 gặp Milan, trước khi bị loại bởi luật bàn thắng sân khách.
Kết thúc mùa giải 2005/06 bằng chức vô địch cúp quốc gia nhưng Inter vẫn làm cổ động viên thất vọng với vị trí thứ 3 sau Juventus và A.C. Milan. Tuy nhiên, sau đó một vụ bê bối dàn xếp tỷ số làm rúng động cả nước Ý, Calciopoli diễn ra, và hậu quả ngày 27/07/2006, Liên đoàn bóng đá Ý (FIGC) đã quyết định trao chức vô địch cho Inter Milan trong khi đó câu lạc bộ Juventus bị đánh tụt hạng (xuống Serie B) và AC Milan bị trừ 30 điểm do dàn xếp tỷ số. Được lợi từ sự suy yếu của hai đối thủ trực tiếp, Inter tận dụng triệt để lợi thế để leo lên thống trị bóng đá Ý vào những năm sau đó.
Mùa hè năm 2006, Inter đã có được chữ ký của tiền đạo Zlatan Ibrahimovic, người vừa rời khỏi câu lạc bộ Juventus khi câu lạc bộ này bị đánh tụt hạng xuống Serie B. Mở đầu là chiến thắng 4-3 trước Roma tại trận tranh Siêu Cúp Italia, cũng trong mùa giải 2006-07 này, Inter đã lập kỉ lục về điểm số của một nhà vô địch lúc bấy giờ là 97 điểm và đứng đầu bảng xếp hạng ngay từ vòng 1 đến khi kết thúc giải. Còn ở Cúp quốc gia, Inter cũng đã lọt vào đến trận chung kết gặp AS Roma, dù thắng 2-1 ở trận lượt về nhưng Inter vẫn phải đứng nhìn đối thủ đăng quang do đã để thua 2-6 ở trận lượt đi. Còn tại UEFA Champions League, Nerazzurri xuất sắc vượt qua vòng bảng, đối thủ tại vòng 1/16 của họ là câu lạc bộ Valencia, cú đúp của tiền đạo nhỏ con David Villa đã khiến Inter phải rời giải sớm dù họ không thua ở cả hai lượt trận đi và về(bị loại do luật bàn thắng trên sân khách).
Mùa giải 2007-08, cục diện tại giải quốc nội Serie A cũng không khác là mấy, Inter lại đoạt được chức vô địch lần thứ 3 liên tiếp với điểm số 85. Tại Coppa Italia, đội bóng xanh đen thành Milano một lần nữa đi đến trận đấu cuối cùng, và gặp lại đối thủ AS Roma, nhưng kết quả lại cũng như mùa giải trước, Roma đã nhanh chóng vươn lên dẫn 2-0, dù rất cố gắng, nhưng Inter chỉ ghi được 1 bàn danh dự, và đành để tuột mất một danh hiệu. Tại đấu trường châu Âu, Inter Milan gặp Liverpool ở vòng 1/16, pha lập công của Fernando Torres ở phút 64 trong trận lượt về đã làm khán đài sân vận động Giuseppe Meazza câm lặng, Inter lại bị loại sớm ở đấu trường châu Âu, và điều đó như giọt nước tràn ly, cuối mùa giải, dù giúp câu lạc bộ giành được Scudetto, nhưng huấn luyện viên Roberto Mancini vẫn bị sa thải, thay thế ông là Người đặc biệt José Mourinho.
Năm 2008, Mourinho đến với Inter và thực hiện một loạt cải cách mới, trong đó có việc đem về sân Giuseppe Meazza bản hợp đồng trị giá 24 triệu euro, Ricardo Quaresma. Trong màu giải ấy, Inter đã có chức vô địch Serie A, Scudetto lần thứ 4 liên tiếp kèm theo màn trả thù ngọt ngào khi đả bại Roma 4-0 ngay tại sân Olimpico ở lượt đi. Tại cúp quốc gia, Inter Milan lọt vào đến trận bán kết, và đối thủ của họ là câu lạc bộ Sampdoria. Dù được đánh giá rất cao, nhưng nửa xanh thành Milano vẫn phải nhận trái đắng bẽ bàng khi thua đến 0-3 ở trận lượt đi, và dù đã thắng ở trận lượt về với tỷ số 1-0, nhưng cũng không thể giúp Inter lọt vào chung kết. Còn ở đấu trường châu Âu, Inter của Mourinho được kì vọng là có thể tiến sâu vào vòng trong so với người tiền nhiệm Roberto Mancini, lần này câu lạc bộ cũng lọt vào vòng 1/16, đối thủ tiếp theo là câu lạc bộ Manchester United, một đối thủ rất quen thuộc của José Mourinho khi còn cầm quân tại Chelsea, nhưng các cổ động viên lại một lần nữa thất vọng, Inter vẫn bị loại do thua 0-2 ở trận lượt về khi trận lượt đi đã kết thúc với tỷ số hòa.
Mùa giải 2009/10 đánh dấu năm thành công nhất trong lịch sử hơn trăm năm của Inter khi Nerazzurri trở thành CLB Ý đầu tiên giành được cú ăn ba: Coppa Italia, Scudetto và Champions League. Inter khởi đầu mùa giải thất bại trong trận Siêu Cúp Ý. Tại Serie A, CLB có chức Vô địch Italia lần thứ 5 liên tiếp sau khi đánh bại Siena bằng bàn thắng duy nhất của Diego Milito, qua đó trở thành đội thứ 2 trong lịch sử đạt được thành tích này. Tại đấu trường Châu Âu, Inter trở lại ngôi vua sau 45 năm chờ đợi, khi lần lượt vượt qua nhà vô địch giải Ngoại hạng Anh năm đó là Chelsea, nhà vô địch giải La Liga (Tây Ban Nha) Barcelona và cuối cùng là đánh bại nhà vô địch giải Bundesliga (Đức) Bayern Munich với tỷ số 2-0 trong trận chung kết.
Ngày 21 Tháng 8 năm 2010, Inter đánh bại Roma 3-1 và giành Siêu cúp bóng đá Ý năm 2010, chiếc cúp thứ tư trong năm. Vào tháng 12 năm 2010, Inter Milan tiếp tục giành được danh hiệu FIFA Club World Cup sau chiến thắng 3-0 trước TP Mazembe trong trận chung kết. Internazionale hoàn thành cú ăn 5, trở thành đội bóng thứ tư thế giới sau Liverpool vào năm 2001, Al- Ahly trong năm 2006 và Barcelona vào năm 2009. Tuy nhiên, sau danh hiệu này này, vào ngày 23 tháng 12 năm 2010, do thành tích kém cỏi của đội ở Serie A và khoảng cách 13 điểm so với đội dẫn đầu bảng xếp hạng là AC Milan (mặc dù Inter chơi ít hơn hai trận, vì dự giải FIFA Club World Cup), ban lãnh đạo đội bóng đã quyết định sa thải Rafael Benitez, và thay thế ông là huấn luyện viên Leonardo.
Leonardo có một sự khởi đầu hoàn hảo với 30 điểm sau 12 trận, trung bình 2,5 điểm cho mỗi trận, tốt hơn so với những người tiền nhiệm của ông là Benitez và Mourinho. Ngày 6 tháng 3 năm 2011 Leonardo lập kỉ lục tại Serie A khi kiếm được 33 điểm sau 13 trận, kỉ lục trước đó là 32 điểm trong 13 trận đấu được thực hiện bởi Fabio Capello trong mùa giải 2004-05. Sau đó, Leonardo đã giúp câu lạc bộ tiến vào vòng tứ kết của Champions League, đáng nói đến là màn lật ngược tình thế ở vòng 1/16, trước khi trở thành cựu vương khi để thua Schalke 04. Cuối mùa giải Inter cũng đã giành Coppa Italia sau chiến thắng 3-1 trước Palermo. Huấn luyện viên Leonardo sau đó từ chức và tiếp theo sau là những huấn luyện viên không mang lại thành công cho Inter, như Gian Piero Gasperini, Claudio Ranieri, Andrea Stramaccioni, Walter Marazzi và Frank De Boer.
Inter giữ một kỉ lục đầy tự hào là chưa bao giờ phải xuống thi đấu tai Serie B (giải hạng hai) kể từ lúc câu lạc bộ được thành lập. Người hâm mộ luôn tự hào rằng Inter là câu lạc bộ duy nhất (trước đây còn Juventus nhưng đội bóng này đã xuống hạng năm 2006 vì Calciopoli) chỉ thi đấu tại Serie A. Trước đó, Juventus trên danh nghĩa là đã xuống hạng năm 1911 và 1913 nhưng còn thi đấu ở hạng nhất giải Piemonte Regional League năm 1911, và Lombardia Regional League vào năm 1913; hơn nữa, họ đã không hoàn tất mùa trong năm 1908.
Chủ tịch danh dự hiện nay và đồng thời là người sở hữu Inter là Massimo Moratti. Cha ông, Angelo Moratti là chủ tịch Inter trong thời kì vàng son những năm 1960. Massimo, trong nỗ lực cạnh tranh với thành công lớn của cha mình, đã dành ra những khoản tiền rất lớn để đưa về câu lạc bộ những cầu thủ tốt nhất thế giới nhưng mãi vẫn không thành công khi từ năm 1989 đến 2006 không thể giành được 1 scudetto nào cả, mãi đến khi vụ Calciopoli nổ ra Inter của ông mới có thể đoạt được chiếc scudetto đầu tiên dù rằng là trên giấy tờ,tuy nhiên nhân đà chiến thắng Inter đã đoạt thêm 4 scudetto nữa vào 4 năm kế tiếp, đặc biệt là scudetto thứ 16, đoạt được vào năm bách niên của Inter (1908-2008).
Theo Deloitte Football Money, Inter đạt doanh thu €196.500.000 trong mùa giải 2008-09 để vươn lên xếp hạng ở vị trí thứ 9, xếp sau Juventus ở vị trí thứ 8, và hơn đối thủ cùng thành phố AC Milan xếp ở vị trí thứ 10. Câu lạc bộ đạt doanh thu vượt xa mùa giải trước đó của họ (€172.900.000). Trong mùa giải 2009-10, Inter vẫn ở vị trí thứ 9, vượt qua Juventus (thứ 10), nhưng lại để AC Milan vượt lên trở thành CLB của Ý đạt doanh thu cao nhất (thứ 7). Mùa giải 2010-11, Inter đứng thứ 8, nhưng vẫn đứng sau Milan. Từ năm 2011, vị trí trên bảng xếp hạng của Inter đã giảm xuống còn 11 trong năm 2011-12, 15 trong năm 2012-13 và 17 trong mùa giải 2013-14.
Mùa giải 2008-09, tỷ lệ phần trăm doanh thu được chia đều giữa việc bán vé (14%, €28.200.000), bản quyền truyền hình (59%, €115.700.000, + 7%, + €8.000.000) và thương mại (27%, €52.600.000, + 43%). Nike và Pirelli tài trợ €18.100.000 và €9.300.000 tương ứng với doanh thu thương mại, trong khi doanh thu phát sóng được tăng €1.600.000 (6%) khi Inter được dự Champions League.
Một trong những người sáng lập của Inter, một họa sĩ tên là Giorgio Muggiani, chịu trách nhiệm cho việc thiết kế các logo của Inter vào năm 1908. Việc thiết kế đầu tiên là dòng chữ ‘FCIM’ ở trung tâm của một loạt các vòng tròn hình thành các huy hiệu của câu lạc bộ. Các yếu tố cơ bản của thiết kế vẫn không đổi ngay cả khi chi tiết tốt hơn đã được sửa đổi trong những năm qua. Bắt đầu từ mùa giải 1999-1900, câu lạc bộ đỉnh ban đầu đã được giảm kích thước, để nhường chỗ cho việc bổ sung tên và nền tảng năm của câu lạc bộ ở phần trên và dưới của logo tương ứng.
Sau này, logo đã được đưa ra một cái nhìn hiện đại hơn với ngôi sao Scudetto nhỏ hơn và màu sắc nhẹ hơn. Phiên bản này đã được sử dụng cho đến tháng 7 năm 2014, khi câu lạc bộ quyết định thực hiện một thương hiệu riêng. Sự khác biệt lớn nhất giữa logo hiện tại và logo trước là việc loại bỏ ngôi sao của logo trên những phương tiện truyền thông khác.
Từ khi thành lập vào năm 1908, sắc màu truyền thống Inter là sọc đen và xanh. Có tin đồn rằng màu đen đã được lựa chọn để đại diện cho ban đêm và màu xanh đã được lựa chọn để đại diện cho bầu trời. Trong một thời gian ngắn ở Thế chiến II, Inter tiếp tục mặc các sọc màu đen và màu xanh, tạo cho họ biệt danh Nerazzurri (Xanh đen trong tiếng Ý). Tuy nhiên, Inter đã buộc phải từ bỏ đồng phục màu đen và màu xanh của họ. Năm 1928, tên và triết lý của Inter đã cầm quyền Đảng phát xít. Kết quả là, trong năm câu lạc bộ đã sáp nhập với nhóm Unione Sportiva Milan và được đặt tên Società Sportiva Ambrosiana sau khi vị thánh bảo trợ của Milan. Lá cờ của Milan (chữ thập đỏ trên nền trắng) thay thế các màu đen truyền thống và màu xanh. Sau khi Thế chiến II, khi thế lực phát xít đã giảm, câu lạc bộ trở lại là tên gốc và màu sắc truyền thống. Năm 2008, Inter kỷ niệm bách niên của họ với chữ thập đỏ trên mẫu áo sân khách. Thập giá gợi nhớ đến lá cờ của thành phố Milano, và họ tiếp tục sử dụng chi tiết này trên trang phục thứ ba.
Loại vật thường được sử dụng để đại diện cho các câu lạc bộ bóng đá ở Ý. Rắn cỏ, gọi là Il biscione là con vật đại diện cho Inter. Con rắn là một biểu tượng quan trọng cho thành phố Milan, xuất hiện thường xuyên trong huy hiệu Milanese như một con rắn cuộn với một người đàn ông trong miệng của nó. Biểu tượng nổi tiếng với sự hiện diện của nó trên chiếc áo khoác của Sforza (người đã cai trị nước Ý, từ Milan trong thời kỳ Renaissance), thành phố Milan, di tích lịch sử Duchy của Milan (một nhà nước 400 năm của thời La Mã), và Insubria (một khu vực lịch sử thành phố Milan). Mùa giải 2010-11 mẫu áo sân khách của Inter có in hình một con rắn.